"A, chị không sao chứ?" Tiểu Ngọc chạy đến bên Phụng khi nghe thấy tiếng la và cả bác gái cũng chạy đến chỗ người vừa mới đụng trúng Phụng. "Đau quá. Chị không sao."Phụng ôm cái đầu đứng dậy "Này, cái người kia đi không nhìn đường hay sao mà đụng trúng tôi zậy?"
"Ah, xin lỗi. Tôi vội quá, xin lỗi," Người nam nhân đó đứng dậy nói liên tục nhưng mắt vẫn nhắm nghiềm chắc còn đang chóng mặt.
"Anh thái độ như vậy là sao. Đâm trúng tỷ tỷ của tôi rồi mà xin lỗi còn không mở mắt để nói vậy mà là thành ý sao?"Tiểu Ngọc dìu chị đứng dậy xong rồi quát lớn
"Cô nói vậy thì cô thử đụng trúng giống zậy đi rồi coi cô còn thấy gì không."
"Thôi thôi được rồi hai đứa đừng có gây nữa. Tam Bảo con không sao chứ. Ngồi xuống nghỉ đi hai con" Bác gái hỏi han tên kia xong rồi sang nói với Phụng
Bác gái vừa nói xong cả 5 người cùng nhau đi đến chỗ bàn ghế ngồi xuống. Vừa ngồi xuống Mộc Lan đặt giỏ xuống hướng Tam Bảo "Đệ đấy, đi đứng không nhìn đường gì hết" Xong cô nhìn sang hai chị em họ rồi hỏi mẹ cô "Mẹ hai người này là..."
"À đây là Hín Kim Phụng, còn đây là Kim Ngọc em của Tiểu Phụng. Từ nay hai đứa nó sẽ ở đây với chúng ta."
"Uk Chào hai muội, ta là Trần Mộc Lan còn đệ ấy họ Dương tên Tam Bảo. Đệ ấy là hàng xóm của chúng ta. Tam Bảo! Đệ mau chào hỏi đi"
"Chào tôi là Tam Bảo...không biết phải xưng hô với hai người như thế nào đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-ta-con-gap-lai/30734/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.