Khi Sở Minh Quân túc trực bên cạnh Hoàng đế, tôi lại bị nhốt trong phủ không được bước ra ngoài.
Chuyện phải nói đến hai ngày trước khi phát động cuộc chiến tranh giữa hai bên, Sở Minh Quân nhân lúc tôi ngủ say đã khoá cửa phòng, bố trí lính canh khắp nơi. Lúc tôi tỉnh dậy thì ngài ấy đã đi từ lâu, trên bàn được đặt một lá thư, tôi tiến đến để xem lá thư ấy, bên ngoài được ghi "Gửi Dương Đặng Vi", còn bên trong là lời tạm biệt của ngài ấy.
" Gửi nàng,
Khi nàng được gả cho ta, ta đã hạnh phúc biết bao, nhưng Hoàng đế đang gặp nguy hiểm, ta không thể bỏ mặc, chiến sự này... không biết rằng liệu có tiến hành theo kế hoạch được hay không...nên ta mới đưa ra quyết định này. Nếu như ta có gặp bất trắc gì, thuộc hạ ta nhận được mật báo sẽ lập tức đưa nàng rời khỏi đấy, đến nơi an toàn mà ta đã chuẩn bị trước.
Nàng là người quan trọng của ta, ta cũng hy vọng rằng chúng ta sẽ cùng nhau sống đến cuối đời, bình bình an an mà bên nhau, nhưng nếu không thể, nàng hãy hứa với ta nàng vẫn phải tiếp tục sống.
Ta cũng sẽ hứa với nàng, cố gắng chiến thắng, để có thể gặp lại nàng, người vợ duy nhất của ta."
Nắm chặt lá thư trong tay, đồ ngốc này, tai sao lại không cho tôi cùng chiến đấu với ngài chứ, chẳng lẽ tôi không đáng tin như vậy sao, ngài muốn tôi sống tốt, bình an đến cuối đời nhưng điều tôi muốn chỉ cần bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-ta-co-the-gap-lai-nhau-sau-mot-ngan-nam/2734070/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.