"Dạo này tâm trạng cậu khá tốt thì phải." Tô Dĩnh Thu xem báo cáo đánh giá của Diệp Thầm, nói.
Hôm nay lại là buổi khám bệnh định kỳ của Diệp Thầm, anh điền vào báo cáo đánh giá tâm lý như thường lệ rồi đưa cho Tô Dĩnh Thu.
"Cảm ơn chuyên gia Tô," Diệp Thầm cười nói, "Cảm ơn chuyên gia Tô đã tận tâm với một bệnh nhân không nghe lời nhiều năm như vậy."
Gần đây Diệp Thầm đã hồi phục rất tốt, mấy tháng trước khi Diệp Thận đưa anh đến bệnh viện, Tô Dĩnh Thu đã rất ngạc nhiên, mặc dù trạng thái tinh thần của Diệp Thầm luôn sa sút, nhưng Tô Dĩnh Thu chưa bao giờ thấy anh quá mất không chế như vậy.
Đó là một tình trạng rất nguy hiểm.
Khi đó Tô Dĩnh Thu rất lo rằng Diệp Thầm sẽ không bao giờ có thể trở lại cuộc sống bình thường được nữa, bởi sợi dây trói buộc Diệp Thầm bấy lâu nay cuối cùng đã đứt hoàn toàn, anh không giữ được vẻ ngoài bình tĩnh, giống như dòng nước ngầm vẫn luôn tồn tại chợt dâng lên không thể kiểm soát.
May thay, mọi thứ đang dần trở nên tốt hơn.
Trong hai lần trò chuyện vừa rồi, rõ ràng Tô Dĩnh Thu cảm giác được Diệp Thầm đang dần dần vượt qua những sự kiện nặng nề trong quá khứ, mặc dù hơi chậm, nhưng ít nhất một cuộc sống mới đã bắt đầu.
"Có thể giảm chút thuốc." Tô Dĩnh Thu nói, cô viết đơn thuốc mới cho Diệp Thầm để lát nữa anh đi lấy thuốc.
"Hôm nay..." Tô Dĩnh Thu vẫn nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-phap-khay-cat/3386696/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.