21.
Lúc Mạnh Hà Xuyên nghe thấy tiếng chuông cửa, gần như hắn nghĩ mình đang bị ảo giác.
Thời điểm này ai sẽ đến gặp hắn chứ, ngay cả Triệu Sở tham công tiếc việc cũng về nhà đoàn tụ với vợ con.
Mãi tới khi chuông reo lần thứ hai, hắn mới đi mở cửa.
Hắn thấy Diệp Thầm đứng ở cửa, khăn quàng cổ che phân nửa khuôn mặt, có lẽ là bởi đi thẳng một đường tới đây, anh thở dốc gấp gáp, trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một vệt ửng hồng, ánh đèn ngoài hành lang chiếu lên đôi mắt những tia sáng như sao, giống như nước mắt đang chực chờ rơi xuống. Mãi tới khi đèn cảm ứng âm thanh trong hành lang đột ngột tắt do không gian quá yên tĩnh, chỉ có thể nương theo ánh sáng trong phòng khách mà nhìn thấy khuôn mặt Diệp Thầm, Mạnh Hà Xuyên mới thốt ra tiếng, đèn cảm ứng lại sáng lên: "Sếp Diệp,.. Sao đột nhiên tới đây?"
"Đến ngắm... pháo hoa." Diệp Thầm nâng mắt nhìn Mạnh Hà Xuyên.
Lúc Mạnh Hà Xuyên nghe thấy câu "Mạnh Hà Xuyên, tôi muốn... xem pháo hoa" của Diệp Thầm qua điện thoại, hắn cứ ngỡ anh chỉ thuận miệng nói bừa, ngỡ rằng đó chỉ là xúc động nhất thời của Diệp Thầm.
Mặc dù Mạnh Hà Xuyên có thể nghe được một vài cảm xúc mơ hồ trong giọng nói của Diệp Thầm, nhưng hắn vẫn như trước, không bao giờ dám đoán những cảm xúc ấy.
Những cảm xúc thầm kín trong quá khứ đang kìm hãm Diệp Thầm là thứ mà Mạnh Hà Xuyên không nên chạm vào và khám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-phap-khay-cat/3328607/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.