Lần thứ hai có ý thức hắn đã xuất hiện ở đây, tại lễ tang của chính mình, toàn bộ quá trình tang lễ diễn ra hắn đều thấy.
Nghe chủ trì dùng ngôn ngữ của chính phủ tạo nên hình tượng hoàn mỹ của hắn, tán dương hắn cao thượng, người khác không có cảm giác nhưng khi đến phiên mình thì ngay cả linh hồn cũng trở nên lãnh, người hoàn mỹ cao thượng trong miệng kẻ đang nói kia là mình sao?
Dời lực chú ý khỏi bản diễn thuyết, nhìn sang đội trưởng đang đấm vào tường, tức giận mắng hắn tại sao một phần tử trí thức, đường đường là bác sĩ không làm lại chạy vào quân đội, kết quả mất cả mệnh nếu như hắn quên nước mắt lưng tròng thì chính mình hội xấu hổ.
Người nhà bi thống thế nhưng trong lời nói lại là kiêu ngạo vì hắn, Tiết Kình Thương không làm Tiết gia mất mặt, Tiết gia vì hắn mà kiêu hãnh. Dù là hắn trái lời tòng quân nhưng hắn không làm xấu mặt Tiết gia, hắn tại trong quân đội đạt được thành tích đủ cho thân nhân hắn tự hào.
Vậy là đủ rồi, cả đời này từng huy hoàng, từng phản nghịch, từng thủ hộ, có thân tình, tại sát tràng có được tình cảm chiến hữu, ngay cả ái tình cũng không thể bì được, loại này ái tình hắn không chấp nhất, cả đời này hắn không tiếc nuối.
Tới khi thân thể mình bị hỏa táng, một cỗ lực lượng xuất hiện thu lấy hắn, đường nhìn bắt đầu không rõ,nhìn thoáng qua thân nhân chiến hữu phía dưới, khóe miệng tươi cười, vĩnh biệt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.