Trì gia Gia chủ đối với chính vụ vô cùng sở trường, xử lí chuyện thâu tóm quốc gia khác cực kì trôi chảy, Kình Thương không có kinh nghiệm trong chuyện này rất tự nhiên để cho hắn toàn quyền xử lí, vì thế Trì gia Gia chủ càng thêm nỗ lực chứng minh sự hữu dụng của mình, vương rốt cục cũng thấy được năng lực của hắn.
Mấy ngày gần đây cũng không phải không có kẻ trung thành với cố quốc nhưng Túc Dạ Dực nhạy cảm đều phát hiện được, vậy nên Kình Thương rất nhẹ nhàng, thậm chí bình an vô sự vượt qua. Qua đó Kình Thương có vài phần suy đoán về năng lực của Túc Dạ Dực, có lẽ là về phương diện nhận thức.
“Dực, năng lực của ngươi là về phương diện nhận biết sao?” Kình Thương thuận miệng.
Túc Dạ Dực thần sắc cứng đờ, cúi đầu, “Dạ.”. Thanh âm rất nhỏ, “Ngô chủ, năng lực của Dực là…về…”
Nhìn Túc Dạ Dực thần sắc xấu hổ, tiếng nói đứt quãng có ý trốn tránh, có thể hắn đối năng lực của mình không hài lòng.
“Dực, ngươi xấu hổ cái gì?” Kình thương nhíu mày, “Sức mạnh của ngươi tốt, ít nhất giúp ta thoát khỏi mấy lần nguy hiểm, không phải sao?”
Túc Dạ Dực ngẩng đầu, được Kình Thương tán thưởng hắn thật cao hứng, thế nhưng, “Ngô chủ, năng lực của Dực cũng chỉ là như vậy, chỉ có thể như vậy, Dực có phải không rất vô dụng, Dực càng muốn có sức mạnh hữu ích, có thể thủ hộ ngài, thế nhưng, thế nhưng, Dực làm không được.” Mắt thật xót, ngực càng thêm khổ sở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030854/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.