Trong mắt Túc Dạ Liêu, quân vương hắn cả người như tắm trong ánh mặt trời, vẻ thần thánh chói mắt không chút tối tăm, mái tóc dài màu đen được vén lên, lộ ra sau gáy phủ kín mồ hôi, nửa bên vai, xương bả vai theo động tác giương cung hơi di động, cả nửa người dính đầy mồ hôi óng ánh như đằng sau gáy.
Hắn không phải lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ quân vương hắn giương cung luyện kiếm, đã từng theo thị hầu bên người y, quân vương hắn chăm chỉ nỗ lực bỏ ra rất nhiều thời gian về khoản này, bản thân đơn thuần lúc ấy cũng không có bất kỳ khác thường gì, chẳng qua chỉ cảm thấy quân vương hắn rất hấp dẫn người, lúc hiểu ra tình cảm của mình, mỗi khi hồi tưởng lại quân vương hắn vì rèn luyện mà mồ hôi nhỏ giọt trên mặt, da thịt gợi cảm vì được ánh mặt trời chiếu vào mà có màu mật ong thì, tội niệm tà ác đều nổi lên.
Hiện tại, hắn lại một lần nữa nhìn thấy cảnh như vậy, nơi bóng tối ánh mặt trời chiếu không tới, ánh mắt Túc Dạ Liêu một mảnh thâm trầm, muốn, hắn muốn a, muốn đem thân thể đứng dưới ánh mặt trời ấy chặt chẽ ôm vào ngực, khát khao gặm nhấm mỗi một tấc da thịt.
Bụp, Kình Thương bắn ra một mũi tên, sau đó xoay người.
Dưới bóng tối nơi gian phòng, Túc Dạ Liêu hô hấp cứng lại, ánh mắt mang theo dục vọng không cách nào khống chế đánh úp về phía thân thể ấy, mồ hôi dưới ánh mặt trời khúc xạ lớp ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030749/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.