Lá cây bắt đầu úa vàng, từ lúc dời đô Hiểu đô đến giờ đã qua mấy tháng, khí trời bắt đầu chuyển lạnh.
Mấy tháng, hết thảy chính vụ Hiểu đô đều đi vào nề nếp, tất cả chính vụ có điều không nhứ từ nơi này tuyên bố ra ngoài, bởi vì có tàu bay tồn tại, tin tức qua lại rất đúng lúc.
Hiển quốc hết thảy đều phát triển phồn thịnh, thương nhân vô cùng có hứng thú với mấy thứ chiếu sáng của Hiểu đô, vì tranh thủ cơ hội buôn bán này, Bình Hâm Lũ tới cửa tìm Kình Thương hiệp thương, Kình Thương không phải không đồng ý, mà là toàn bộ minh văn đặt dưới thành thị y không thể thực thi ở những quốc gia khác, ngay cả bổn quốc trừ vương đô ra y đều không có dự định làm ra, làm những công trình kia thực sự rất mệt, là vua, y không thể đặc biệt đến những thành thị khác đặt minh văn, Túc Dạ Liêu – một trong các trọng thần cũng không thể đi.
Chọn dùng nhân lực, đó càng là một đại công trình cần tiêu hao, huống hồ minh văn yêu cầu độ chuẩn xác, không phải người bình thường có thể làm được.
Có điều, Kình Thương có thể dùng biện pháp khác để giải quyết, có khắc minh văn, đèn nhỏ cần bố trí nguyên thạch đúng là có thể buôn bán, trang bị có năng lượng nguyên thạch đưa vào, chỉ cần các Quý tộc đến gian phòng được bảo hộ nghiêm mật và có trang bị cống hiến năng lượng của họ, nguyên thạch sẽ được tạo ra.
Đối với việc phổ biến nguyên thạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030728/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.