Mở mắt ra, là cảnh sắc quen thuộc, tất cả tối hôm qua như một giấc mộng, không rõ là thực hay hư ảo, khí tức một người khác trong phòng, khiến ý thức Kình Thương thanh tỉnh lại, đau nhức trên người nói cho y tối hôm qua hết thảy đều không phải mộng, khuôn mặt khá khó coi, nghiêng đầu, lạnh lùng nhìn người tĩnh tọa bên giường.
Đỡ thân thể dậy, nâng tay lên, mạnh mẽ cho người ngồi bên giường một tát tay, thanh âm vang dội vang lên trong phòng, trên khuôn mặt tuyệt sắc rất bình tĩnh, không chút tức giận, thản nhiên tiếp thu một tát này.
Hai đời, Kình Thương lần đầu tiên cho người khác một bạt tai, trong tư tưởng của Kình Thương, đây là một hành vi rất thất lễ, không chút lễ phép với người khác, nhưng phẫn nộ cuối cùng lại khiến Kình Thương làm ra hành động này. Nhìn khuôn mặt tuyệt sắc kia nghiêng đi, vì y dùng lực mà khuôn mặt ấy sưng lên, Kình Thương cũng không vì vậy mà nguôi giận.
Người này phụ sự tin tưởng của y, cho y sự nhục nhã lớn nhất trong cả hai đời, vừa nghĩ tới tối hôm qua bị đối xử như vậy, Kình Thương ngay cả tâm giết người cũng có.
“Ngươi còn dám ở lại đây, ngươi thật không sợ ta giết ngươi.” Ngữ khí lãnh khốc cũng bao hàm sát ý, y thật sự không muốn thấy kẻ này nữa, sau khi làm ra chuyện như vậy sao kẻ này còn có thể ngồi nơi đây, y sẽ không quên kẻ này vừa nhìn thấy y thì trên mặt lộ vẻ lo lắng, còn bi ai, kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030633/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.