Chỉ một câu nói như vậy, khiến mọi người quỳ rạp xuống đất không dám thở mạnh. Uy thế và áp bức thuộc về hoàng trong lúc lơ đãng hiển lộ, đó là uy nghiêm cao ngạo mà hoàng đế đời này không có, giác ngộ bước qua thây chất thành núi, máu chảy thành sông để trở thành hoàng đế, hoàng đế không chỉ là thân phận, cũng là trách nhiệm, gánh vác trách nhiệm vì người trong thiên hạ, gánh vác trách nhiệm vì những người đã hi sinh kia.
“So với người bình thường, các ngươi rất tốt, thật sự rất tốt, nhưng không đúng.” Kình Thương lắc đầu, “Các ngươi quá mức tự cho là đúng, nụ hoa bên trong nhà ấm, các ngươi đã nhìn đến thiên hạ này chưa? Các ngươi cẩn thận nhìn chưa? Quan tâm đến lợi ích bản thân, không, nên nói là lợi ích của thượng tầng, các ngươi từng quan tâm đến cuộc sống của bách tính chưa?” Cuối cùng mới là chuyện làm Kình Thương tức giận nhất, mặc kệ y hi sinh bao nhiêu người, giết bao nhiêu người, vì thiên hạ này thiết kế khiến chư hầu chinh chiến không ngớt, nhưng điểm xuất phát của y chỉ có một, vì thiên hạ này có thể ổn định hơn, y dối trá, y nhận, vì lợi ích lớn hơn, y sẽ hi sinh một phần nhỏ người, đây là lý trí và tàn khốc của y.
Y Cung Nhuệ Vũ không thể nói là vô cùng hoàn mỹ, nhưng so với huyết mạch tử tôn của mình, Y Cung Nhuệ Vũ có ý nghĩ làm lĩnh dân của mình sống tốt hơn, chính vì điểm này, khiến Kình Thương tán dương, cũng là nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhieu-kinh-thuong/2030576/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.