Chập tối, Ôn Chủy Vũ nhận được hai triệu tệ do ông Ngô trả lại, cũng biết được Ôn lão tiên sinh bên kia đã thu xếp mọi chuyện êm xuôi.
Tối hôm đó, tâm trạng của ông Ôn không tệ, còn bảo cô cùng ông ấy uống một tí rượu.
Ôn Chủy Vũ thấy ông nội đã có tinh thần trở lại, vẫn đứng vững sau cú sốc lần này thì trong lòng cô đã yên tâm hơn nhiều. Ôn Chủy Vũ có hơi nghi hoặc, cả đời này của ông đã vượt qua biết bao sóng to gió lớn, sự việc lần này đối với ông mà nói cũng không tính là gì, hơn nữa lại chẳng phải chuyện gì tốt đẹp nhưng bây giờ trông ông lại giống như vừa gặp được hỉ sự. Cô tìm Triển Trình lén lút dò hỏi: "Lão tiên sinh có chuyện gì vui sao?"
Triển Trình nói với cô: "Chiếc bình thiên cầu của lão tiên sinh là do đại tiểu thư tìm lại được."
Ôn Chủy Vũ lập tức nhỏ giọng: "Chuyện của Diệp Linh chú chưa nói cho ông nội con biết đó chứ?"
Cô vẫn còn lo nghĩ về món nợ ân tình của Diệp Linh. Ơn nghĩa ấy mà, có vay có trả, có tới có lui, cô thấy Diệp Linh việc lớn việc nhỏ đều làm ổn thỏa, không giống như phường đại gian đại ác không thể qua lại gì đó, có cơ hội vẫn phải báo đáp nàng ta. Ôn Chủy Vũ sợ nếu để lão tiên sinh biết được chiếc vòng thì chắc chắn ông sẽ khó chịu trong lòng.
"Công việc là do đại tiểu thư giải quyết, có chuyện gì thì tôi sẽ báo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-nhan/2538433/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.