Phu nhân sao người vẫn còn ngồi đây, trời cũng đã khuya: Quản gia nhà họ Đinh bưng cho bà chén tổ yến biểu cảm có phần lo lắng
Phu nhân lại nhớ đến đứa con mất tích nhiều năm sao? Chị cũng đã theo tôi nhiều năm, hãy ngồi xuống đây: Trần Kiều hai tay vỗ xuống đùi thở dài bà nhìn tấm ảnh trên tay nói với quản gia
Tôi không biết rằng cả đời này còn gặp lại nó không, linh cảm của người mẹ cho tôi biết chắc chắn con tôi vẫn còn sống.
Âu Tàu quản gia nắm giữ tay bà an ủi! Trước khi bà vào làm vợ kế của chủ tịch Đinh thì tôi cũng đã điều tra sơ qua lí lịch của bà. Phu nhân Đinh gật gật đầu trầm ngâm không nói gì.
Âu Tàu đẩy nhẹ chén tổ yến đặt trên bàn ngụ ý mong Trần Kiều dùng. Phu nhân đừng lo chuyện quá khứ chỉ có tôi, bà và chủ tịch biết còn lại thì không.
Tôi nhất định sẽ làm mọi cách khiến người đó phải trả giá: bà đứng lên phẫn nộ nhớ đến kí ức của 9 năm về trước.
Tiếng gào khóc của đứa con gái trong biển lửa thân làm mẹ lại không có cách nào cứu con mình đang vật vã bên trong. Người người xung quanh ra sức hối thúc dập lửa. Lửa tắt nhà tan tôi mất con! Bà có hiểu cảm giác khi đó của tôi không.
Tôi hiểu thưa phu nhân..Tôi cũng là một người mẹ nên tôi có thể hình dung ra được cảm giác đó đau tận xương tuỷ.
Khoé mắt Trần Kiều rơi lệ kể tiếp... Sau vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mua-xuan-co-tron-ven-khi-khong-co-anh/2667324/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.