* tic tic* tic*
Bác sĩ
Bác sĩ
" xin người nhà cứ bình tĩnh, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức"
" Làm ơn, tôi cầu xin ông hãy cứu lấy bạn trai tôi, cầu xin ông"
"Y tá mau liên hệ với người nhà bệnh nhân gấp"
" Được, thưa bác sĩ"
Trong đêm khuya tử thần có thể bắt bạn trai cô đi bắt cứ lúc nào, Tiểu Vy ngồi co ro dưới nên lạnh tay không ngừng cấu vào miệng ngăn tiếng khóc không được phát lớn. Nhưng càng cố nén cô lại càng lo sợ, cô sợ nếu có sơ xuất gì cô sẽ ân hận suốt đời,cô biết Dương Thịnh thành ra như hôm nay là do cô cố chấp không chịu buông tay anh, mới khiến anh luôn bị thế giới ngầm rình rập diệt khẩu.
30p sau, khi có thông báo khẩn của bác sĩ Phùng Hải My và Dương Thiên Lâm và Lâm Huệ Đình điều nhanh chân quay trở lại bệnh viện,độ suy sụp như sắp ngục ngã, nỗi lòng cha mẹ đau đớn tận cùng
Tiểu Vy, con nói cho dì biết đi, ruốc cuộc là sao? Chẳng phải bác sĩ đã bảo Dương Thịnh đã qua cơn nguy kịch rồi mà, sao giờ lại thành ra như vậy hả con
" Dì à, là tại con, nếu con không ngủ quên thì đã, thì đã"
Cảm giác Tiểu Vy hỗn độn cô không biết ăn nói với sao hai người họ, cô khóc không thành tiếng đầu liên tục đâm vào tường
Tiểu Vy, cô bình tĩnh lại, Dương Thịnh sẽ bình an vô sự thôi, cô tin tôi đi
Phùng Hải My không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mua-xuan-co-tron-ven-khi-khong-co-anh/2667306/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.