Bách Lý Kiêu gật đầu:
- Diệp phu nhân.
Tô Mã sững sờ: Cái gì mà tiểu phu thê...
Còn nữa Bách Lý Kiêu gật đầu cái gì, không thấy bị gọi là “Tiểu phu thê “Sao?
Nàng sắc mặt ửng đỏ, nhìn hắn mặt mày lãnh đạm, lúc này lên tiếng có vẻ nàng rất để ý, nàng bẹp bẹp miệng, ở trong lòng hắn quắc quéo ngón tay.
Bách Lý Kiêu nhìn nàng, rồi nhẹ nhàng buông nàng xuống.
- Vừa rồi bị thương sao?
Tô Mã lắc đầu.
Hắn vẫn không yên tâm, nhìn nàng một lượt.
Thấy hai người như vậy, không biết Trúc phu nhân nghĩ tới cái gì sắc mặt có chút hoảng hốt.
Đúng lúc này, gia đinh ngoài cửa nghe thấy thanh âm, cuống quít vọt vào, thấy thi thể dưới đất cùng hai người xa lạ, lập tức kinh hãi:
- Phu nhân! Người không sao chứ?
Sắc mặt Tang Trúc Vân có chút trắng, nhưng vẫn trấn định.
- Không sao.
Nàng trấn an mọi người, sai gia đinh kéo thi thể đi, sau đó để mọi người rời khỏi phòng.
Bọn gia đinh có chút đề phòng nhìn Bách Lý Kiêu, nhưng ngại với Tang Trúc Vân, không tình nguyện rời khỏi:
- Phu nhân, chúng ta ở bên ngoài, nếu có chuyện gì, người kêu một tiếng chúng ta lập tức tiến vào.
Tang Trúc Vân bất đắc dĩ xua tay.
Trong phòng chỉ còn lại ba người, Tang Trúc Vân trịnh trọng cúi thấp người:
- Đa tạ ân cứu mạng của hai vị.
Tô Mã nghiêng người tránh lễ này, túm áo Bách Lý Kiêu.
Bách Lý Kiêu gật đầu một cái:
- Chuyện nhỏ không tốn sức, Không cần khách khí.
Tang Trúc Vân lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mang-cong-luoc-vai-ac/1141141/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.