Bách Lý Kiêu nhìn thân ảnh hoàng y dưới tàng cây kia, thân thể như bị đinh tại chổ, không thể động đậy.
Trong ngọn lửa cùng máu tươi, thân ảnh kia càng ngày càng rõ ràng.
Mặt mày thanh tú, biểu tình ôn nhu, váy lụa hoàng y theo gió tung bay như ngọn lửa dữ tợn, y như trong trí nhớ của hắn.
Nàng ngửa đầu, trên cổ là một huyết tuyến, yếu ớt tùy thời có thể thuận gió trở về.
- Tiểu Lê...
Cảnh tượng quá mức quen thuộc, như giấc mộng mỗi đêm, bị suy nghĩ trong đầu xé rách rồi trở nên xa lạ, cho nên khi hắn nhìn thấy người kia, có chút cảm giác không chân thật.
Nàng chưa chết, nàng còn sống.
Ý niệm này chấn động trong lòng, trì trệ tiến vào trong đầu, hóa thành từng tiếng vù vù, chấn động khiến hắn choáng váng, rồi lại luyến tiếc dời tầm mắt.
Tiểu Lê bị Lăng Xung chế trụ, có lẽ nhìn thấy hắn, ánh mắt bình tĩnh nổi lên sóng gió, vui sướng như ánh mặt trời, nháy mắt phủ kín toàn bộ.
Hắn theo bản năng bước một bước, lại phát hiện toàn thân không thể động đậy.
Sắc mặt Bách Lý Kiêu biến đổi, hắn như nghĩ tới gì đó, đột nhiên ngẩng đầu.
Hết thảy đều dựa theo trí nhớ của hắn, trình diễn lần thứ hai, Tiểu Lê hung hăng cắn tay Lăng Xung, vạt áo phi thiên, nghiêng ngả lảo đảo, rồi lại chấp nhất chạy tới đây.
"Không cần lại đây..."
Hắn muốn ngăn nàng, lại phát hiện bản thân chỉ có thể phát ra vài tiếng khàn khàn.
"Không cần...Lại đây..."
Tim hắn càng lúc đập càng nhanh, cát sỏi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-mang-cong-luoc-vai-ac/1141131/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.