“Thiết thúc thúc, ta còn chưa muốn trở về” Cơ Lưu Ẩn xoay người nói với người nọ.Ta nghĩ người này hẳn chính là Thiết Ưng, thị vệ bên người Thất vương gia.Nếu vào triều đối với việc này ta nhất định cũng phải tìm hiểu rõràng, bằng không lại từ đâu để đi thăm dò tin tức về thất thải kỳ thạchđây.Phía sau Phong Nhi kéo kéo góc áo của ta, nhẹ giọng nói “Tiểu thư chúng ta trở về đi”Ta không để ý đến Phong Nhi, cười nói “Không biết đệ đệ tên gọi là gì?”Nếu hắn gọi ta là tỷ tỷ, ta liền không khách khí. Chính là tầm mắtcủa Thiết Ưng xem ra thật sắc bén, coi như ta là một mối tai họa.Bất quá ta giống như thật là tai họa.Cho nên tạm thời tha thứ cho hắn vì bảo hộ chủ mà sốt ruộtDù sao cũng là người đơn thuần nhất thiên hạ, không nên tùy tiện tin người nếu không sẽ bị hại.“Lưu Ẩn, ta gọi là Cơ Lưu Ẩn” hắn nhìn ta cười sáng lạn “Còn tỷ tỷ? Tỷ tỷ gọi là gì?”“Hạ Nguyệt Nhiễm”Kỳ thực ta nghĩ muốn nói cho hắn ta gọi là Nguyệt Liễu Lăng. Bất quá trước khác nay khác, giờ phút này ta cũng không thể làm hỏng nhiệm vụMị giao.Mà chính yếu là đồn đãi có nói, Thất vương gia của Đông Hải quốctrời sinh si ngốc, không thể nhớ rõ người, mặc dù là diện mạo của thânnhân, xoay người một cái liền sẽ quên. Hắn duy nhất có thể nhớ kỹ, sợnhất cũng chỉ là thị vệ bên người hắn – Thiết Ưng mà thôi.Cho nên ta nói cái gì cũng không quan trọng, dù sao chờ chúng ta chia tay, hắn hẳn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/82381/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.