Cơ Lưu Tiêu, không nghĩ tới ngươi cũng vì một nữ tử mà ra tình trạng như thế này.”
Khi ta gần đến cửa, bên trong truyền đến một câu như vậy.Tay cầm khay trà không khỏi run lên, chén trà hơi hơi va chạm vào nhau, vang lên thanh âm thanh thúy.Ta cùng Cẩm Hoàng một đường chạy về Võ thành, lại vụng trộm lẻn vàophủ đệ, đánh ngất xỉu gã sai vặt bưng trà, lại dịch dung thành bộ dángcủa bọn họ, chính là không nghĩ tới vừa đi đến gần cửa đã nghe thấy được một câu như thế.
Cẩm Hoàng đưa mắt an ủi ta, ta hít sâu một hơi mới nhẹ nhàng gõ cửa ”
“Gia, nô tài mang trà tới.”
Cửa được mở ra, ta cùng Cẩm Hoàng chậm rãi đi vào bên trong.Cũng may mắn là ở đây có hai gã sai vặt, có một tên thân hình hơibéo, vì thế mới che giấu được cái bụng đã hơi hơi nhô cao của ta, ta lại ở phía dưới thân mình tân trang một chút, tuy nói không thể giống đếnhoàn hảo, nhưng ở trong khoảng thời gian ngắn cũng có thể lừa gạt đượcCơ Vô Nhai.Dù sao đối với một hạ nhân, hắn không có khả năng dùng nhiều thời gian để đánh giá.Ta bưng là nước trà, còn Cẩm Hoàng bưng đĩa điểm tâm.Vừa vào cửa, ta liền nhìn thấy Cơ Vô Nhai ngồi đắc ý ở bên trong, Cơ Lưu Ẩn ngồi ở phía tay trái cạnh hắn, mà Cơ Lưu Tiêu ngồi ở bên phảihắn.“Dâng trà cho khách nhân.”
thanh âm của Cơ Vô Nhai tràn ngập hưng phấn không cần che giấu.Cơ Vô Nhai quả thật là lợi hại, mặc dù ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3116097/quyen-4-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.