Từng chùm pháo hoa lại ở giờ khắc này nở rộ, ánh sáng rực rỡlại bắn ra bốn phía, bốn phía hai người yêu nhau nắm chặt lấy tay nhau, gắt gaonắm chặt lấy sợi dây đồng tâm, cúi đầu yên lặng cầu nguyện.
Đây là một nghi thức cả hai cùng cầu nguyện, để có thể được ởbên nhau lâu dài.
Ta không khỏi đi về phía hắn ở cách đó không xa, đặt bàn taymình vào trong lòng bàn tay hắn “Tiêu, sao chàng lại tới đây?”
Tay hắn gắt gao nắm chặt lấy tay ta, giữa lòng bàn tay củahai người là sợi dây đồng tâm màu đỏ, hắn cười mà không nói, lại chính là hướngta lên giơ ngón trỏ miệng khẽ suỵt một tiếng, sau đó nhắm chặt hai mắt lại, họcngười chung quanh cúi đầu cầu nguyện.
Ta hiểu rõ cười, cũng nhắm mắt lại, đáy lòng cũng là mỉm cười.
Kiêu ngạo như hắn, nhưng lại cũng sẽ tin tưởng điều mờ ảo hưvô này.
Thanh âm pháo hoa bắn lên trên không trung không ngừng màvang vọng ở bên tai ta, tay của ta bị hắn gắt gao nắm chặt lấy, đáy lòng chínhlà lưu luyến hòa lẫn ngạc nhiên vui mừng, lại ẩn ẩn mang theo vài phần bất an.
Trong nháy mắt vừa rồi, giật mình như đang ở trong mộng, tachưa bao giờ nghĩ tới hắn sẽ xuất hiện ở trước mặt ta như thế này.
“Liễu Lăng, nghe nói hôm nay là lễ còn duyên của Nam Mạch quốc,cho nên ta phi ngựa không ngừng nghỉ mà chạy đến đây.”
Thanh âm của hắn có chútkhàn khàn, lại phá lệ dụ hoặc lòng người, giống như sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3116062/quyen-4-chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.