“Đại tẩu, đại ca gặp chuyện lớn như vậy, chúng ta làm huynhđệ tự nhiên sẽ không rời đi.” Trước hết ra tiếng cũng là Cơ Lưu Vân, hắn đến gầntừng bước, nâng Tần Chức Vân đứng dậy, trấn an nói: “Chúng ta chắc chắn tìm rahung thủ, vì đại ca báo thù … . Khụ khụ…”
Lời này vừa nói ra, mọi người tất nhiên là phụ họa.
“Nhị đệ, cũng chỉ có ngươi cùng đại ca thân nhau nhất. Chuyệnnày liền làm khó ngươi.” Giờ phút này Tần Chức Vân sớm không có vẻ ôn hòa vừa rồi,vẻ mặt lợi hại.
Một câu liền sớm có ý tứ rành mạch.
“Đại tẩu yên tâm.” Cơ Lưu Vân suy yếu đáp lời, sắc mặt tựa hồso với vừa rồi càng thêm trắng bệch vài phần.
Tần Chức Vân đưa tay lên lau đi nước mắt trên mặt, nói: “Nhịđệ chính mình cũng phải bảo trọng.”
Ngay sau đó, một đạo ánh mắt liền không khỏi quét hướngchúng ta phóng tới, mang theo hương vị đánh giá, lời nói ra khỏi miệng cũngkhông có một chút lưu tình, nể mặt nào “Thái tử là người hiền lành, cũng khôngbiết là đã đắc tội đến ai, bản cung hôm nay giữ mọi người lại, các ngươi cũng đừngtrách bản cung, muốn trách thì trách sát thủ tâm địa đen tối kia.”
“Đại tẩu, mọi người chúng ta đều hiểu được.” Tất cả mọi ngườithông cảm đáp, người người đều là vẻ mặt chân thành, lại không biết rốt cuộc làai đang che đậy dã tâm.
Đột nhiên cảm thấy phía sau tựa hồ có người giật giật ốngtay áo của ta, ta quay người lại mới phát hiện Cơ Lưu Ẩn vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115836/quyen-1-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.