“Lục đệ muội làm sao lại hưng trí như vậy?” Một giọng nói trêu tức vang lên, Cơ Lưu Hiên cưỡi ngựa đi tới bên cạnh ta.Hôm nay hắn coi như sạch sẽ, không có cả người bùn đất, cũng không có toàn thân mùi rượu.“Ta mỗi ngày đều hưng trí.” Nếu ta không biết bộ mặt thật của hắn, thật đúng là sẽ còn thấy hắn thật xấu xí.Hắn cười đánh giá ta một phen, mới vụng trộm nói: “Ta nghĩ gần đây hình như ngươi đang thực thương tâm?”“Ta ư, vì sao phải thương tâm?” Ta tà nghễ nhìn hắn.“Gần đây lục đệ tựa hồ vắng vẻ ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽrất thương tâm, cho nên đến an ủi ngươi.” Hắn cười đơn thuần vô cùng,nhưng trong mắt ý trêu tức vẫn chưa biến mất.Ta hướng hắn liếc mắt, hừ nhẹ nói: “Nam nhân các ngươi chính là tựđại, nghĩ đến nữ nhân không có ngươi liền sống không nổi. Hắn vắng vẻta, ta còn mừng rỡ, bởi được thanh nhàn. Về phần ngươi, mặc dù ta thậtsự thương tâm, cũng không tới phiên ngươi tới an ủi. Đừng quên ta là đệmuội của ngươi.”“Ta không có quên, nếu ngày đó ngươi gật đầu, ngươi liền trở thànhVương phi của ta.” Cơ Lưu Hiên thanh âm thản nhiên, réo rắt mà du dương.Ta quay đầu nhìn phía hắn, chỉ thấy đáy mắt hắn có vài phần thâmthúy ta đoán không ra, chính là trong nháy mắt biến mất hầu như khôngcòn.Hắn, là ngũ Vương gia của Đông Hải quốc.Hắn, là Liễm Vân công tử trên giang hồ.Người thần bí mà phức tạp như thế, ta cũng không có khả năng nhìn thấu, đương nhiên ta cũng không muốn nhìn thấu.“Ta không thích một tửu quỷ (ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115794/quyen-1-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.