Ta chậm rãi đến gần phòng ngủ, bên trong mơ hồ lộ ra ánh nến mờ nhạt.Có người?Nếu là hắc y nhân kia, hẳn là sẽ không can đảm thắp sáng đèn như thế.Đó là… Cơ Lưu Tiêu sao?Ta đến gần thêm vài bước, xuyên thấu qua tấm rèm.Còn chưa chờ cho ta nhìn rõ bên trong, phía sau liền có một đạo lựclượng lớn đẩy ta vào bên trong. Cửa bị ta mở ra, ta lảo đảo một cái liền ngã vào bên trong phòng.Hắc y nhân chết tiệt, nếu một ngày ta biết hắn là ai, nhất định sẽ “Hồi báo” hắn thật tốt.Nếu ta đối với Táng Tâm các không có hứng thú, thì sẽ không ngoanngoãn như vậy mà đến, hắn thật đúng là đã cho ta là ngu ngốc sao?Chính là Hắc y nhân này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vì sao đến cả việc Mị tồn tại cũng biết?Chẳng lẽ hắn cùng Mị có liên quan?“Phanh…” Một thanh âm tiếng vỡ vụn thanh thúy đột nhiên vang lên, kéo lý trí của ta lại.Theo thanh âm nhìn lại, lại chỉ thấy Cơ Lưu Tiêu phong lưu thànhtính kia giờ phút này chính nằm úp sấp ở trên bàn, một chén rượu đổxuống, mùi rượu dày đặc tràn ngập toàn bộ gian phòng.Hắn… thì ra không phải đi đến chỗ của Khúc Nhược Vân, mà là tới nơi này nhớ lại Phượng Loan.Hắc y nhân kia muốn ta tới đây để xem một màn này?“Loan Nhi…” Cơ Lưu Tiêu đột nhiên ngẩng đầu, đôi con ngươi sáng rọi nhìn ta.Hắn say sao?Ta còn chưa kịp có phản ứng, hắn liền lảo đảo tiến đến chỗ ta, trong miệng còn không ngừng mà gọi “Loan Nhi, Loan Nhi…”Giờ phút này Cơ Lưu Tiêu thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115782/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.