Vì thế, ta thu lại tất cả cảm xúc, cười đến như hoa thẹn thùng,giọng nói nhè nhẹ, ngọt ngào theo miệng tràn ra, mang theo sự xinh đẹpcùng mị hoặc mà nữ tử nên có “Vậy thì đa tạ ca ca phu quân.”Ai nhìn thấu ai? Là ai bị ai nhìn thấu?Trong trò chơi này, theo từ lúc ta là thế thân Hạ Nguyệt Nhiễm, sauliền đã muốn bắt đầu không khống chế được, cũng không phải ta có thể nắm bắt được.Nếu thất thải kỳ thạch của vương thất Đông Hải này, nếu thật sự cóthể thực hiện được nguyện vọng năng lực như người ta nói, ta chỉ mong Mị biến mất, làm cho tất cả trở về thời điểm ban đầu, sau đó ta vẫn như cũ làm Nguyệt Liễu Lăng của Dạ Khuynh Thành, từ nay về sau chỉ làm nha đầu độc nhất vô nhị của hắn.Đầu ngón tay của Cơ Lưu Tiêu xuyên qua giữa làn tóc đen củata, cực kỳ giống cảm giác Dạ Khuynh Thành từng vỗ về chơi đùa tóc đencủa ta, chính là động tác của Cơ Lưu Tiêu rất thành thục như là đã từngluyện tập, tựa hồ đã búi tóc rất nhiều lần rồi.Hắn, cũng từng như thế vì Phượng Loan búi tóc sao?Hắn, là thật sự yêu Phượng Loan như vậy sao?Có một số việc không có cố ý suy nghĩ, nhưng lại tò mò vạn phần.Không khí là yên tĩnh, tràn ngập cái loại cảm giác thản nhiên gì đó, lại là phủ thêm vài phần ái muội.Ta chưa bao giờ nghĩ tới chính mình cùng hắn cũng sẽ có thời khắc như vậy .“Xong rồi, Tiểu Nhiễm.” Hắn cúi người ở bên người ta, cùng ta cùng nhau nhìn vào người trong gương.Một khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115754/quyen-1-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.