Ta nhếch miệng cười mang theo vài phần khiêu khích, sau đó nhìn thấy miệng hắn ý cười dần dần càng sâu.Tại yến hội náo nhiệt khó phân này, tầm mắt của chúng ta xuyên quađám người, dây dưa lẫn nhau, một phen tranh đấu mà những người kháckhông biết sớm được hoàn thành.Thời điểm ta thu hồi tầm mắt, lại ở trong lúc lơ đãng thấy được Thiết Ưng kia có chút suy nghĩ sâu xa, liếc mắt nhìn ta một cái.Mà Cơ Lưu Ẩn làm như thật cao hứng khi nhìn thấy ta, liên tiếp nhìnta mỉm cười. Nụ cười kia vẫn như cũ hồn nhiên, có thể tắm đi hết thảybụi trần.Ta bất đắc dĩ cũng chỉ lấy đồng dạng mỉm cười.Mọi người lục tục đến đông đủ, ngồi ở vị trí đối diện với Hạ gia chúng ta chính là Khúc gia.Một nhà Hữu thưà tướng Khúc Thương Chi của Đông Hải quốc đều có mặt. Khúc Nhược Vân được coi là đệ nhất mỹ nhân của Đông Hải quốc, hôm naycũng mặc một thân hồng y, yêu kiều diễm lệ.Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, nói vậy nàng hẳn là cũng không quênngày trước bị chịu nhục, một đôi phượng mâu cố ý vô tình xẹt qua ta,mang theo vài phần khinh thường.Đang lúc này, một đạo âm thanh the thé vang lên “Vương Thượng giá lâm, Vương Hậu giá lâm, Bích phi nương nương giá lâm…”Một tiếng như thế, phía trên đại điện vốn phi thường náo nhiệt lậptức trở nên yên lặng, tầm mắt của mọi người đều nhìn ra phía cửa.Một nam tử trên năm mươi, một thân y phục cẩm hoa, gương mặt hiền từ, kia chắc là vương thượng của Đông Hải quốc.Nghe đồn, Vương Thượng của Đông Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-lang-loan-doc-phi-khuynh-thanh/3115686/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.