Lần gặp gỡ này nét mặt của vị bác sĩ kia không còn vẻ căng thẳng, tiếc nuối như khi nói về bệnh tình của Kiều Thanh Uyển.
Ông khẽ gật đầu với Hà Băng rồi điềm đạm nói.
" Sức khoẻ của cô ấy không có vấn đề gì nghiêm trọng. Chỉ là thời gian gần đây lao lực quá khiến cơ thể suy kiệt."
Hà Băng nghi hoặc hỏi lại.
" Thật là không nghiêm trọng chứ, cô ấy không thể ăn được, còn liên tục muốn nôn ra"
Vị bác sĩ nhìn Hà Băng và An Thanh một lượt rồi lại nói tiếp.
" Có lẽ đó là phản ứng thai nghén, kết quả kiểm tra cho thấy cô ấy đã mang thai được 5 tuần. Ở thời kì này phụ nữ mang thai thường có những biểu hiện như nôn, đau đầu, mất ngủ, người mệt mỏi. Tùy thuộc vào cơ địa mỗi người mà có những dấu hiệu khác nhau."
Vị bác sĩ ngập ngừng một chút rồi lại nói thêm.
"Có điều với tình trạng sức khoẻ như hiện tại thì không ổn cho cái thai. Cơ thể suy nhược có thể làm cho thai nhi chậm phát triển hay tồi tệ hơn là có thể gây sảy thay. Thời gian tới cần điều dưỡng cho tốt để hồi phục cơ thể, như vậy mới đảm bảo an toàn cho thai nhi."
Những lời này của bác sĩ khiến cho Hà Băng vừa ngỡ ngàng vừa vui sướng. Cô có thai, như vậy là anh sẽ được làm bố rồi sao. Đây quả là một tin tức tốt lành, nó như một thứ ánh sáng kì diệu chiếu sáng cho những ngày tăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-doi-ta-co-the-ngung-dau-thuong/2924748/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.