Vài ngày sau, trời mưa phùn lấp phất, mưa nhỏ đến mức áo tôi không thể ướt được.
Nhưng hôm nay lại là ngày cuối cùng tôi ở ngôi trường này.
Tôi cố gắng tạo ra nhiều kỉ niệm với nó nhất, để khi nhớ lại sẽ chỉ toàn là niềm vui.
Ninh An cũng biết điều đó vậy nên cả ngày hôm nay em đối sử với tôi rất đặc biệt.
Tối hôm qua, em đã gội đầu cho tôi.
Mái tóc dài, thô và sơ của tôi qua đôi bàn tay em đã trở nên suôn mượt hơn.
Em cũng đã giặt thật sạch sẽ bộ đồng phục của tôi.
Bộ đồng phục giờ đây mang theo mình mùi hương của bạc hà đầy mát mẻ và tươi mới.
Sáng nay, em dậy sớm chuẩn bị đồ ăn trưa cho tôi.
Ninh An còn buộc tóc cho tôi nữa.
Như mọi khi thi tôi sẽ chỉ buộc hết tóc của mình lên.
Nhưng hôm nay, Ninh An đã làm cho tôi một kiểu tóc khác.
Em búi cao nửa đầu trên cho tôi, còn lại em để xõa.
Dây buộc tóc em dùng là cái mới, nó có màu đỏ của sự may mắn.
Tôi ngắm nhìn kiểu tóc mới trong gương, thật là đẹp, thướt tha và nhẹ nhàng.
Sau khi buộc xong, em cúi xuống dưới gầm giường lấy ra một chiếc hộp gỗ đơn giản.
Bên trong chiếc hộp gỗ có rất nhiều chiếc trâm cài, dây buộc tóc, kẹp tóc và cả vòng tay được làm tỉ mỉ.
Em lấy ra một chiếc trâm cài bằng gỗ vàng có hình mặt trăng khuyết.
Chiếc trâm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-day-co-phai-la-lua-chon-dung/2821818/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.