Ở đây là đâu? Sao trời tối quá vậy nè!
Ý, ở đằng kia có cái gì đó sáng sáng.
Tôi tiến gần lại.
Hóa ra là mụ Aiko!
- Nè! Aiko!
* Gì! *
Cô ta trả lời mà chẳng có tý sức sống nào.
Tôi lật đật đến gần.
- Nút thoát game ở chỗ nào thế!
Tự dưng cô ta giật phắt mình! Lạ quá!
* Cô hỏi làm gì? *
Tôi chống nạnh!
- Tôi chơi cũng lâu quá rồi! Tôi muốn về nhà!
* Cái này! * Aiko gãi gãi má * thật ra thì... ( 3000 từ) *
Soch
What! Cái gì vậy chứ!
Bả nói đây là phần mềm trò chơi lỗi sao... tức là!
- Cô... đùa tôi phải không?
Cô ta nhâm nhi chén trà... ủa mà trà ở đâu ra vậy!
Nghiêm túc nhìn tôi nói * Tôi! Không! Đùa! *
Hả! Tôi ngất!
- Không... Không... Không thể nào! Sao có thể. Thế thì tính mạng tôi!
* Tất nhiên là chỉ có 1 rồi! Chết là xong! *
Trời ơi! Sao cô ta có thể nói hồn nhiên như vậy chứ! Tính mạng của tôi... chắc tôi chết mất!
- Mà... tôi chết rồi sao?
* Không! Cô đã cứu được Inuyasha! *
Đùa sao! Sao mà tôi có thể chứ!
* Là do tôi bỏ tường lửa nên... ( 3000 từ) *
Tôi nghe mà chóng hết cả mặt, cô Aiko này có vẻ thích nói dài dòng đây!
Thế có nghĩa là tôi có thể làm những điều mình muốn... kể cả... hehe!
Aiko đặt chén trà xuống, nghiêm túc nhìn tôi nói: Không có lần thứ 2 đâu!
Giề chứ! Sao không bỏ tường lửa luôn đi! Thật phiền phức mà!
* Cô có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-mai-nhu-nay/80122/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.