Xe dừng trước một nhà hàng khá sang trọng, có lẽ là của Tống gia. Lưu Cảnh Nghi đưa chìa khóa xe cho phục vụ rồi cùng cô bước vào trong. Anh dừng lại một chút, đưa tay ra để cô khoác vào, xoay đầu đi chỗ khác, hình như có chút ngượng ngùng. Lý Nhã Tịnh e dè, chầm chậm đưa tay lên. Anh liền nắm lấy tay cô mà khoác vào tay mình rồi tự nhiên bước vào. Lý Nhã Tịnh nhìn anh, đáy mắt nhìn không thấu cảm xúc.
Vừa bước vào thang máy, anh đã lên giọng, nhắc nhở cô một câu :
“Lát nữa cư xử tốt một chút. Đừng làm tôi mất mặt.”
Cô chỉ nhẹ giọng đáp lại một câu.
“Tôi biết rồi.”
Sau câu nói của cô, cửa thang máy đã mở ra. Nội thất bên ngoài vô cùng sang trọng, đến mức cô cảm thấy hơi chói mắt. Hai người được chỉ dẫn đến phòng VIP rộng nhất. Vừa bước tới đã có vệ sĩ đứng canh hai bên, mở cửa cung kính mời anh và cô vào.
Nghe thấy tiếng động, Tống Mỹ Kỳ lập tức đứng dậy, gương mặt mang mười phần háo hức nhưng đã bị hình bóng của Lý Nhã Tịnh làm đen sạm đi. Cô ta đến gần, bước đi có chút chậm chạp. Chắc là do chiếc váy bồng bềnh làm cản chân đây mà. Chỉ là một bữa ăn thôi, cần phải làm quá như vậy không?
“Cảnh Nghi, không phải nói là bữa ăn thân mật sao? Tại sao cô thư kí này lại ở đây?”
Lưu Cảnh Nghi phát ngán với giọng nói điệu chảy nước của cô ta, không thèm để tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987145/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.