Giọng đàn ông vang lên ngay bên cạnh. Cô đang thưởng thức chiếc bánh ngon lành, nghe thế thì quay mặt qua nhìn, khóe môi còn dính chút kem. Anh chàng kia còn rất trẻ, có lẽ là còn nhỏ tuổi hơn Lưu Cảnh Nghi, nhan sắc không phải dạng tầm thường, có nét lai Tây. Cô thán phục nhìn sống mũi cao ngất của anh ta, ngại ngùng nói :
“À, xin chào. Tôi không...làm phiền gì anh chứ?”
Anh ta cười, chiếc răng khểnh lộ ra lại càng duyên dáng :
“Phiền gì chứ? Chẳng qua tôi thấy cô đứng một mình nên muốn sang trò chuyện cùng. Cô ngại sao?”
Lý Nhã Tịnh gật đầu cười khách sáo, không dám nhìn cậu thanh niên kia. Đáy mắt anh ta đột nhiên lóe lên tia sáng, vươn tay định đưa lên chạm vào khóe môi của cô. Lý Nhã Tịnh thoáng chốc đờ người, không biết nên phản ứng thế nào thì đằng sau đã vang lên giọng nói lãnh đạm quen thuộc :
“Nhã Tịnh!”
Cô giật mình quay đầu, người kia cũng nhíu mày nhìn.
“Cô làm gì vậy? Sao không sang kia ngồi?”
Lưu Cảnh Nghi nhướng mày nhìn cậu thanh niên kia, đáy mắt phát ra tia lạnh lẽo, như muốn vạch định rõ ranh giới vậy.
“Thì ra là người của Lưu tổng sao? Thất lễ rồi! Tôi chẳng qua thấy mỹ nhân thì chạy lại làm quen, không ngờ chạm phải nhân vật “máu mặt” như cô đây.”
Người kia liền bước đi. Cậu ta chẳng qua chỉ là một thiếu gia trong một tập đoàn nhỏ, đương nhiên chưa đủ sức để đấu với anh rồi. Lưu Cảnh Nghi đút tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987094/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.