Sau khi ăn nhậu no nê rồi, bọn chúng mới tập trung sang cô. Lý Nhã Tịnh lúc này mới lờ mờ tỉnh, hai mắt nheo lại vì chói. Một lúc sau cô mới định hình được không gian, bèn la lên. Nhưng miệng đã bị bịt kín bằng băng keo rồi. Cô cố vùng vẫy tay chân nhưng không được. Tên cầm đầu nói :
“Ái chà, cô em tỉnh rồi sao? Ấy, ấy, đừng sợ, bọn anh đều là người tốt cả. Chỉ muốn em vui vẻ một chút thôi.”
Cả đám cười xòa lên làm cô càng thu mình lại, ép sát người vào bức tường phía sau.
“Tiểu Cẩu, lúc trước tôi nghe nói, cậu có điều chế một loại thuốc mới phải không? Sẵn tiện cho em ấy thử đi.”
Người đàn ông gầy nhom bên cạnh nhanh chóng đi lấy một lọ thuốc nhỏ, bên trong có vài viên thuốc màu trắng, lắc lắc trước mặt cô, nói :
“Không phải ai cũng có cơ hội thử đâu nhé. Anh đây thích mấy trò van xin lạy lục lắm.”
Khóe môi hắn nhếch lên, để lộ bộ răng bám màu vì thuốc lá. Cô nhăn mặt, cảm thấy vô cùng kinh tởm. Hắn ta kéo miếng băng keo thật mạnh làm vùng miệng của cô đỏ ửng lên, đau rát. Hắn nhét mấy viên thuốc đắng ngắt vào miệng, ép cô nuốt xuống. Xong việc, hắn phủi tay đứng dậy, chờ đợi thuốc có hiệu nghiệm.
Lưu Cảnh Nghi sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng cũng thấy dấu vết của chiếc xe kia, bèn chạy đến đó. Xung quanh toàn là nhà hoang, anh phải đi kiểm tra từng căn một. Lưu Cảnh Nghi vội vã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987056/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.