Sáng hôm sau khi cô tỉnh dậy đã không thấy Nghiêm Phong ở bên cạnh nữa. Cô đưa tay sang sờ chỗ nằm, chỉ còn một chút hơi ấm nhỏ nhoi còn vương lại. Đinh Họa Y cột lại mái tóc rối, đứng dậy đi ra ngoài. Nghiêm Phong lại tiếp tục công việc chẻ củi hôm qua, lưng áo anh đã ướt đẫm mồ hôi. Cô bước đến, cất giọng hỏi :
“Anh dậy sớm thế?”
Nghe thấy tiếng cô, anh hơi giật mình nhớ lại chuyện hôm qua, vành tai lại đột nhiên đỏ ửng. Anh quay người lại, gãi gãi đầu, giọng hiền lành :
“À, bình thường anh cũng quen rồi. Em ngủ không ngon sao?”
Cô lắc lắc đầu, đáp lại, đáy mắt xao động :
“Em ngủ rất ngon. Kì lạ là, nền nhà lạnh như thế, em lại cảm thấy có chút ấm áp.”
Nghiêm Phong không đáp, quay mặt đi, cầm rìu tiếp tục công việc, tim đập rộn ràng. Đinh Họa Y không nói chuyện với anh nữa, vào giúp bà lão nấu cháo. Sau khi ăn xong, hai người khoác túi, chuẩn bị rời đi. Bà lão lưu luyến cầm tay cô, nói :
“Có duyên lắm chúng ta mới gặp được nhau, chưa được lâu các cháu đã rời đi, bà già này ở một mình cũng buồn. Có dịp cứ đến chơi với bà nhé!”
Đinh Họa Y sụt sùi, khóe mắt rơm rớm nước mắt, cô ôm lấy bà lão, nói :
“Chúng cháu cảm ơn bà rất nhiều, bà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!”
Cô rời ra, lôi trong túi ra vài tờ tiền, dúi vào tay bà, nói :
“Tiền này bà cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-the-ben-nhau-lan-nua/1987030/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.