Biên tập: Mun.
Hiệu đính: Xiaoxin
Lòng Chu Lai mềm mại, không kìm được lòng.
Cô biết là Lâm Tư Dật đang xấu hổ, bởi vì cô thấy lỗ tai anh đỏ âu.
Sao lại có người đàn ông đáng yêu như vậy chứ.
Lâm Tư Dật chắc chắn không phải kiểu người cho người khác cảm giác anh là người yếu đuối. Mà ngoại hình của anh lại giống với sinh viên thể thao trong trường đại học, tràn đầy hơi thở hoocmon nam tính. Càng như vậy sự đối lập càng rõ rệt.
Qua vài lần gặp nhau, Lâm Tư Dật đều đem đến cho Chu Lai cảm giác khác lạ.
Lúc ở quán bar thì thờ ơ lạnh lùng. Lúc ở studio thì làm những việc khiến người khác bất ngờ. Lúc ở cổng trường thì tâm trạng vui vẻ bồng bột. Còn bây giờ là làm người khác động tâm.
Tất cả hoà lẫn khiến Chu Lai ‘xuân tâm nhộn nhạo’.
Nhiệt độ trong nhà ga còn khá ấm nhưng khi bước ra ngoài thì chào đón Chu Lai là một cơn gió đêm lạnh thấu xương.
Theo phản xạ, Lâm Tư Dật đi lên chắn trước mặt Chu Lai, dùng thân hình cao to của mình chắn gió cho cô.
Chu Lai nhìn bóng lưng Lâm Tư Dật, khóe miệng dần dần cong lên. Lần trước ở quán cà phê cũng như vậy, dường như anh rất biết cách chăm sóc người khác.
Bách Hoa Hoa đi ở phía sau cũng hớn hở nói: “Gọi xe đã, gọi luôn chiếc xe đó đi.”
Ba người lên xe, Bách Hoa Hoa ngồi ở ghế phó lái. Anh rất thức thời để cho Lâm Tư Dật và Chu Lai ngồi ở phía sau.
Rạng sáng trên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-co-ay-cung-se-thich-anh-chu/270412/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.