An Mạc Ngôn đưa cô đi vòng qua mấy khu nhà, rồi dừng lại ở cửa hậu của trung tâm thể thao. Vì không rõ bố cục thiết kế ở đây nên đến khi đứng trước cửa của phòng thay đồ, Hiểu Tinh mới kinh hãi kêu lên:
“Sao anh lại đưa tôi tới đây? Có ý đồ gì hả?”
Không vội trả lời, An Mạc Ngôn chỉ tặng cô một cái nhìn sắc bén rồi lặng lẽ đi thẳng một mạch vào bên trong.
Sau khi mở tủ đồ của mình, anh lấy ra một bộ đồ thể thao màu trắng, rồi hướng về phía cô nói:
“Mặc vào đi! Cô không thể đến văn phòng trong bộ dạng như thế kia được.”
Thấy Hiểu Tinh vẫn còn vẻ mặt cảnh giác An Mạc Ngôn tiếp lời: “Yên tâm, đồ này tôi không còn sử dụng, cũng đã giặt sạch sẽ.”
Lời quan tâm này khiến cái nhìn của Hiểu Tinh về An Mạc Ngôn hoàn toàn khác trước, trong lòng đột nhiên len lỏi cảm giác lâng lâng khó tả.
Cô lập tức ngó trước ngó sau, dáng vẻ y hệt như người làm chuyện xấu. Xác nhận không có ai, mới nhanh chân chạy vào trong.
“Cảm ơn!”
“Cô ở trong này thay, tôi ra ngoài đợi!” Nói xong, An Mạc Ngôn đi ra, cẩn trọng đóng cửa phòng lại.
Hai mắt đen láy của Hiểu Tinh chăm chú dõi theo, cô cũng theo mấy tình tiết trong phim mà căn dặn:
“Anh không được nhìn lén đâu đấy!”
Như thế vừa sớm cảnh cáo lại vừa nâng cao được phẩm hạnh của bản thân. Nào ngờ An Mạc Ngôn kia lại chẳng nói được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-chung-ta-con-co-sau-nay/2851858/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.