“Này nhóc con, thái độ như thế là sao?”
Cô bé chạy tới trước mặt Tần Tử Hoa thì đứng im bất động, đôi mày nhíu lại, ánh mắt ráo rác đảo một vòng, rồi mới lên tiếng hỏi:
“Bác Tần, cha cháu đâu rồi ạ?”
Sắc mặt Tần Tử Hoa hơi tối, vẻ không vui lại hờn dỗi nói:
“Có công việc đột xuất nên đi rồi! Chẳng lẽ cháu không thích ta đến đón cháu?”
Cứ tưởng cô bé sẽ thất vọng, nào ngờ chỉ một giây sau đó, liền nhoẻn miệng cười tươi như hoa:
“Bác này, chúng ta đến chỗ chú Tử Dịch có được không? Cháu rất nhớ những món ăn của chú ấy nấu, hơn nữa cháu nghe nói khung cảnh ở đó rất đẹp, còn có thể ngắm được thác nước tự nhiên nữa.”
Tần Tử Hoa cười một cách bất lực, sau đó liền nghiêng người, lấy đi ba lô sau lưng cô bé rồi đưa cho tên vệ sĩ.
“Không sợ cha cháu biết chuyện sẽ nổi giận sao?”
“Đi cùng bác đảm bảo sẽ không!” Ánh mắt cô bé lóe lên một tia tinh ranh. Rồi nhanh chóng nắm lấy bàn tay Tần Tử Hoa đang chìa ra.
“Này nhóc, ta là bia đỡ đạn của cháu đó hả?”
“Bác không phải là bia, bác là nóc nhà quyền lực.” Cô bé lắc lắc chiếc đuôi ngựa xinh xắn, phản bác.
Giọng Tần Tử Hoa trầm thấp bỗng đột ngột nâng lên vài tông, hắn gay gắt phản ứng: “Không thích! Ta có là con gái cũng không thèm lấy cha cháu!”
“Tại sao? Cha cháu có điểm nào không tốt?” Cô bé ngửa cổ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-chung-ta-con-co-sau-nay/2851838/chuong-23.html