Cô đem chuyện mình chia tay Sở Thành Hoàng nói cho Thư Nhiễm, khác với suy nghĩ của cô, Thư Nhiễm không hề bất ngờ, giống như là mọi quyết định của cô đều được cô ấy hoàn toàn ủng hộ, hoặc là vì tình cảm của cô dành cho Sở Thành Hoàng trước giờ đều đã bị cô ấy nhìn thấu vậy.
Cô nhớ rõ, trong cuộc điện thoại tối đó, khi cô lấy lý do nói mình bây giờ không muốn yêu đương, chỉ muốn tập chung vào công việc, thì Thư Nhiễm liền cười cô, nửa đùa nửa thật nói:
“Hiểu Tinh, cậu không biết sao? Người hiện tại không muốn yêu ai, thì trước đó đã từng đem hết lòng ra chỉ để yêu một người đấy! Không phải cậu cũng thế chứ?”
Cô nhất thời ngây người, không biết nói như thế nào.
Mãi rất lâu mới lên tiếng, nhưng không hề phản bác lại vô thức nhớ tới An Mạc Ngôn mà hỏi:
“Vậy người lạnh lùng đến mức tuyệt tình ở hiện tại, cậu thử nói xem đó là người như thế nào?”
“Có người như vậy sao?”
“Ừm…”
“Nếu vậy, chỉ có thể là chết tâm.”
Đúng thế, chỉ có thể là chết tâm mới tàn nhẫn đến mức như vậy.
......................
Một tuần sau.
Vì phòng khám của bác sĩ Giang Quân khá xa, mà cô thì cũng không muốn dây dưa với những người liên quan đến An Mạc Ngôn, cho nên đành ghé qua bệnh viện để xử lý nốt vết thương cũ trên tay.
Lúc này vừa xong, thì điện thoại của nhân viên công ty gọi đến.
Ở đầu bên kia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-chung-ta-con-co-sau-nay/2851820/chuong-32.html