Author: Lục Lạc Nhi
Beta – or: Mèo Suni
Hành trình trở về Leem kéo dài hai ngày một đêm, đoàn thuyền của họ đã trải qua ít nhất bốn lần nhảy quang siêu tốc. Ngoại trừ lần đầu tiên chật vật, những lần khác Tử Khuynh đều rất ổn, thậm chí còn có tinh thần nói chuyện phiếm với Tần Ngôn. Với biểu hiện của cô, Tần Ngôn vô cùng hài lòng, anh nhìn thấy được tiềm năng rất lớn ở Tử Khuynh. Chỉ cần cô chịu cố gắng học hỏi, anh tin mình có thể giúp cô nâng cao thể năng một cách thuận lợi.
Vết thương trên người Tử Khuynh cũng đã khỏi bảy tám phần, nhưng bác sĩ vẫn khuyên cô nên điều trị bằng buồng điều dưỡng sau khi trở về Leem. Tử Khuynh nhận được thông báo từ chỉ huy, phi thuyền sẽ hạ cánh trong vòng 15 phút nữa. Lúc này, cô và Tần Ngôn ngồi trong khoang y tế, bác sĩ đang kiểm tra lại các thông số của cô lần cuối trước khi chuyển chúng về trạm tiếp tin mặt đất.
“Công chúa, vết thương không còn đáng ngại. Những số liệu đã được tôi gửi về trung tâm dưới mặt đất. Ngay khi phi thuyền hạ cánh, ngài sẽ lập tức được chuyển đến bệnh viện hoàng gia, buồng điều dưỡng đã chuẩn bị sẵn sàng.’’ Nghe nữ bác sĩ nói thế, Tử Khuynh cau mày: “Chẳng phải cô đã nói vết thương không đáng ngại ư? Vì sao tôi vẫn phải điều trị ở bệnh viện, tôi cảm thấy bây giờ mình rất ổn.’’
Nữ bác sĩ đưa mắt nhìn Tần Ngôn sau lưng Tử Khuynh, một tia sáng lóe lên trong ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-con-nho/3058884/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.