Cậu lảo đảo mà bước về ngôi nhà. Nghĩ thể nào hắn cũng nổi trận lôi đình mà cho cậu một trận nên thân, nghĩ tới cảnh hồi nãy trong khách sạn... không ngờ lại xanh cả mặt ra mà xin lỗi người ta sau đó liền chạy vèo ra khỏi phòng mà đi về nhà. Đang đi bị rượu mạnh làm cho cồn cào bụng mà không khỏi đứng bên đường nôn khang một hồi mới bắt đầu tiếp tục đi về nhà.
Vừa mở cửa vào cậu thấy cả căn nhà đều tối đen liền cởi giày ra mà chậm rãi bước tới phòng. Hắn thấy cậu về, không đợi cậu nói nhiều liền nắm lấy tay cậu lên giường đè xuống. Nghiến răng nói
"Em cũng có gan bước về đây nhỉ?? Chơi hắn đến 3h sáng mới về à? Chơi sướng đến thế hả??"
Cậu nghe vậy đôi mắt còn đang nheo nheo lại liền bất ngờ... nãy giờ mình đi bộ một tiếng hơn rồi ư... sau đó không để ý đến hắn, gạt hắn ra tính đi tới tủ quần áo lấy đồ thay thì liền nhìn thấy tủ kiếng bị hắn đập nát, nghĩ đến khuôn mặt hắn lúc đấy làm cậu không khỏi nhếch miệng cười. Cậu chỉ là một đứa thay thế thôi mà, hắn có cần làm quá lên thế không? Hay là cãi nhau với Tú Triệt nhỉ?? Cậu thầm nghĩ.
Sau đấy bước qua khỏi đống kiếng vỡ, lại tủ quần áo lục lọi một hồi. Vừa cởi áo ra để thay vừa nói
"Mai tôi sẽ dọn cái đống này, anh về phòng anh đi. Ở đây sáng mai dậy dễ sơ sẩy đạp trúng" rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lieu-anh-co-yeu-toi/230105/chuong-11.html