Mộ Diệp sau lưng bị đè vào mặt bàn cứng rắn vừa đau lại vừa lạnh, nhưng làm Mộ Diệp đau đớn tận tâm can chính là câu nói của Diệp Ảnh vừa nói ra.
Đó có phải là những lời trong lòng của Diệp Ảnh?
Diệp Ảnh là như vậy nhìn hắn, là nghĩ về hắn như vậy sao?
Mộ Diệp trợn to hai mắt nhìn Diệp Ảnh đang đè trên người mình, nhất thời cũng không biết nên nói gì.
Lúc trước vô luận bị Lâu Sâm dằn vặt thế nào, Mộ Diệp cũng không tuyệt vọng như hiện tại. Là hắn có lòng tham phải không? Tưởng là có thể tìm được người thật tâm yêu mình, nguyên lai khó như vậy sao?
Diệp Ảnh không để ý tới Mộ Diệp đang thất hồn lạc phách, đôi môi băng lãnh bắt đầu hôn dài trên mặt Mộ Diệp, hai tay càng thô lỗ đùa bỡn đầu ngực Mộ Diệp.
Mộ Diệp toàn thân run rẩy, không tự chủ được giãy dụa.
Nhưng Diệp Ảnh rất nhanh chế trụ hai tay của Mộ Diệp, cắn nhẹ vành tai hắn, thì thầm nói nhỏ vào tai: “Thanh cao cái gì thanh cao? Huynh ăn mặc như vậy chạy tới nơi này, không phải là muốn đệ đối với huynh như vậy sao?”
Ô ồ tiếng thở dốc kề sát ở bên tai.
Mộ Diệp chỉ cảm thấy trong lòng lạnh giá, rốt cục nhắm mắt lại, triệt để thả lỏng thân thể.
Qua một hồi lâu Mộ Diệp mới mở miệng hỏi: “… Thú vị phải không?”
Diệp Ảnh động tác dừng lại một chút, rồi vẫn như cũ trên người Mộ Diệp tàn sát bừa bãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-tam/2517588/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.