Mộ Diệp dám can đảm trước mặt mọi người ám sát Thiên đế quả thật là hành động đại nghịch bất đạo, tả hữu thị vệ lập tức lao đến, đem hắn áp chế trên mặt đất.
Mộ Diệp cũng không giãy dụa, liếc mắt trừng Lâu Sâm, trong mắt hắn yêu hận khó phân.
Lâu Sâm phất tay cho mọi người xung quanh lui xuống, chậm rãi rút trường kiếm trên ngực ra. Tuy rằng trên người y có thêm một lỗ, nhưng thần sắc vẫn bình tĩnh như thường. Thậm chí còn dùng ngón tay dính máu, đưa đến môi liếm một cái, mỉm cười nói: “Như vậy mới có điểm thú vị.”
Người chung quanh đều bị doạ, trong nhất thời không ai dám cử động.
Lâu Sâm tiện tay ném thanh trường kiếm xuống đất, phân phó: “Đem người áp giải qua hình đường. Nhớ kỹ, không được thương tổn tính mạng hắn.”
Bọn thị vệ lĩnh mệnh, vội vã kéo Mộ Diệp xuống phía dưới.
Tóc Mộ diệp bị túm đến đau đớn,ánh mắt vẫn dán chặt trên người Lâu Sâm.
Lâu Sâm cảm nhận được ánh nhìn của hắn, cũng nhìn lại hắn mỉm cười. Y dung mạo tuấn mỹ, mỉm cười ôn hòa, nhưng quan trọng là giờ khắc này Mộ Diệp mới phát hiện, đáy mắt y không động chút gì, cho tới bây giờ cũng chưa từng có tình.
Như y nói, bất quá là vui đùa mà thôi, mình lại vì phần tình cảm này mà lại đặt nặng tâm tư thật đúng là quá ngu xuẩn, quá buồn cười.
Ha ha.
Mộ Diệp nhịn không được khẽ động khóe miệng, nhưng phát hiện cơ mặt đã chết lặng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-tam/2517552/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.