“ Buông!” Hướng Tiểu Danh bị lửa giận Đoan Mộc Thần hù dọa,nắm lấy trường tiên mượn lực dùng lực thoát khỏi kiềm chế của hắn.
Không nhìn roi đánh tới, bàn tay to của Đoan Mộc Thần nhanh chóng cầm trường tiên,nhưng kình đạo mãnh liệt làm bàn tay chảy ra tơ máu,từng giọt từng giọt nhỏ xuống đất.
“ Ngươi!” Nhìn trên tay hắn đầy máu,Hướng Tiểu Danh ngây ngẩn cả người theo bản năng buông ra lực đạo,bỏ trường tiên trên tay ra khẩn trương nhìn hắn.
Nhưng hắn vẫn hờ hững,” Thế nào? Không tiếp tục sao?” Buông roi ra,máu trên tay rơi xuống càng nhiều nhưng hắn không thèm quan tâm.
“ Ngươi…… máu……” Ngược lại là Hướng Tiểu Danh nhìn không được muốn tiến lên nhưng hắn quá lạnh lùng làm cho nàng do dự.
Không để ý nhìn vết thương trên tay một lần, Đoan Mộc Thần nhẹ nhàng liếm tơ máu trên tay,con ngươi đen liếc hướng nàng.” Thế nào? Nàng sẽ không quan tâm?”
Môi mỏng bởi vì nhiễm vết máu mà trở nên đỏ tươi, nổi bật lên khuôn mặt tuấn mỹ nhiều tà mị, lửa giận trong con ngươi đen rõ ràng như vậy,làm cho người ta thấy kinh hãi khiếp đảm.
“ Ta……” Lần đầu tiên nhìn thấy hắn như vậy Hướng Tiểu Danh hoảng loạn rồi.
Sáu năm này nàng không thể không chọc giận được hắn,chưa từng giống như bây giờ nét mặt lãnh tuyệt làm cho người ta tìm không được đầu mối, cũng làm cho nàng tâm hoảng ý loạn không biết làm sao.
“ Tại sao không nói chuyện?” Hắn từ từ đi về phía nàng, con ngươi đen không rời nàng.” Nàng không phải nói giữa ta và nàng cái gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-nu-dau-phu/180350/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.