Hai ngày nhoáng cái trôi qua, trong hai ngày này, tâm trạng Tử Vũ vừa tò mò vừa khổ tâm.
Ngày thứ ba, nàng cùng Liệt Hỏa đi đến cái nơi gọi là đế đô học viện.
Thân thể đã khỏe lại, Tử Vũ mới chú ý nhìn rõ Vọng Thành, phồn hoa đô hộipha lẫn chút thần kỳ, với kiến trúc La Mã cổ đại độc đáo, nóc nhà hìnhtam giác, được ánh mặt trời chiếu sáng tỏa ra các loại màu sắc xinh đẹplung linh, phong cách có vẻ giống với thời cận cổ đại Ai cập, có đủ cácloại thương phẩm, đao kiếm, đạn pháo, cổ bình …
Yêu tinh cấp thấp là những yêu tinh không thể biến hình, được dùng để làm công cụđi lại trên đường, nàng trừ yêu mã đã gặp qua còn có yêu lừa, yêu thỏcao bằng nửa người, yêu gà xinh đẹp, cuối cùng nàng còn nhìn thấy mộtcon heo màu trắng đang chở yêu tinh trên lưng, nàng rúng động, đứng nhìn hoài quên cả bước đi.
-“Ngu ngốc, thật mất mặt”. Liệt Hỏađã đến cửa đế đô học viện mà chẳng thấy bóng dáng Tử Vũ đâu, bèn quaylại đi tìm, nhìn thấy bộ dáng ngốc ngếch của nàng, đang cùng với con heo giằng co, nàng đứng hình trước mặt cản đường không cho nó đi qua. LiệtHỏa nhìn thấy liền bực bội, bước qua, nắm áo Tử Vũ rít lên, bay nhanhhướng đế đô học viện chạy đi, thật mất mặt hắn.
Liệt Hỏatrên đường gầm gừ, Tử Vũ hồi phục lại tinh thần, không thắc mắc chuyệnheo cũng có thể dùng làm phương tiện giao thông nữa, phát hiện trước mặt đã là đại môn có ghi bốn chữ đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-yeu-phu/3229043/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.