Hệt như một luồng ma pháp mê ảo sáng rực giữa đêm khuya.
Ngón tay xinh đẹp của Tuyết làm bừng sáng lên một tiểu nha đầu vận đồ đỏ trong đại sảnh đường.
Trong thoáng chốc.
Đầu óc Như Ca như có mười tám ngọn đèn lồng đỏ cực lớn xoay mòng mòng!
Bao nhiêu ánh sáng, bao nhiêu tầm mắt, bao nhiêu hơi thở có mặt lúc này đều đổ dồn về nơi nàng đang đứng!
Đầu của nàng ngất ngư váng vất.
Tai của nàng lùng bùng vang động.
Thì ra, cảm giác chim sẻ hóa phượng hoàng là như thế này sao?
Có chút lâng lâng, có chút lạ lẫm, có chút kiêu ngạo, có chút buồn cười, có chút vội vã, có chút hài hước, còn có chút quái lạ.
Đôi mắt to trong vắt như nước của Như Ca đột nhiên vụt sáng nhấp nháy. Nàng không để ý tới những ánh mắt ghen ghét, oán hận hay pha vẻ kinh ngạckia nữa. Nàng chỉ chăm chăm nhìn thẳng vào vị nam tử tuyệt mỹ đang nở nụ cười tươi như hoa ấy, từ từ giơ cánh tay lên, chỉ vào ngực mình, hỏimột câu…
-Là ta ư?
oOo
Gió đêm mang hương thơm ùa đến. Không ph ải hương hoa hạnh, cũng không phải hương hoa đào, chỉ là một mùi vị thuần khiết thanh bạch, mát lạnh trong trẻo, hệt như từ người của Tuyết thấm xuất ra vậy.
Tuy ết cười khanh khách nhìn vẻ mặt kỳ quái của Như Ca, da thịt trong suốtcủa y được bóng trăng phủ nhuộm lung linh ngời sáng, lại có vẻ loangloãng như thể chỉ cần phà hơi vào cũng sẽ hòa tan đi mất.
Như Ca nhìn vị nam tử dáng điệu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-nhu-ca/40468/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.