Edit: Yển
Beta: Phong Lưu Quân
Tín hiệu quả thật không tệ, Cốc Nguyệt Tịch vừa dứt lời, bên phía Tuyên Cơ đã nghe thấy trong âm nền ồn ào có một chuỗi dài tiếng trẻ con ào qua, chúng vừa cười khanh khách vẻ ma mãnh, vừa đua nhau nhại lời Cốc Nguyệt Tịch.
Bản thân Cốc Nguyệt Tịch chẳng nghe thấy gì, Vương Trạch đã la toáng lên thay cô.
Đội trưởng Vương thật sự là một hảo hán, giọng cũng to hơn người bình thường, suýt nữa rung đứt mạng không dây trên chuyên cơ của Phòng Khắc phục hậu quả.
Tuyên Cơ đỡ lấy máy tính trượt xuống, quyết định lần sau xem phim kinh dị tuyệt đối không thể gọi con cá chép này.
“Chủ nhiệm Tuyên, ông ông ông ông cũng nghe thấy chứ? Đây không phải là ảo thính của tôi!”
Bình Thiến Như vội hỏi: “Đội trưởng Vương, anh không sao chứ!”
La Thúy Thúy nghe tiếng hò la trong điện thoại, gan mật run rẩy, đỉnh đầu dựng lên một chiếc lá lù lù như dây anten, cố gắng làm bộ làm tịch nói: “Lãnh đạo, hay là tôi không đến hiện trường nữa? Tôi thấy việc người dân địa phương vừa lập từ đường vừa gì đó, ờm… tư tưởng phong kiến rất nghiêm trọng, phải tổ chức tuyên truyền giảng dạy, xây dựng cho bọn họ thế giới quan chủ nghĩa duy vật vững chắc, tôi có thể giảng chính…”
Chuẩn nghiên cứu sinh khoa lịch sử nghiêm trang đẩy kính, “Đội trưởng Vương, thuyết quỷ thần đều là công cụ thống trị của giai cấp thống trị phong kiến cổ đại, sao anh còn tin? Đúng không?”
Thằng nhóc này thật biết chọn người, câu sau vừa hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liet-hoa-kieu-sau/587538/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.