“Ca ca…”
Ở giữa một gian phòng ngủ tràn ngập phong cách hiện đại, một thiếu niên thần tình đỏ bừng nằm ở trên giường, hắn vô lực rên rỉ, trên trán thỉnh thoảng toát ra chút mồ hôi, tựa hồ đang chịu thống khổ không nhỏ.
“Ngoan, Tình nhi đem dược ăn sẽ không khó chịu nga…”
Thiếu niên tóc dài vàng trong tay bưng chén thuốc, cẩn thận nâng người trên giường dậy, nhẹ giọng an ủi.
“Không cần, thật đắng!”
Con người ta khi sinh bệnh thì sẽ trở nên tùy hứng gấp mấy lần so với bình, Tiêu Tình lúc này mười hai tuổi chính là quyết miệng, đầu lắc như trống bỏi, cự tuyệt Linh uy dược.
Bình thường hắn cũng không dám làm như thế, nhưng lúc này, người bệnh mới là lớn nhất, Linh lo lắng cũng đành phải theo ý hắn, lời ngon tiếng ngọt an ủi.
“Một chút cũng không đắng a, Tình nhi ngoan…”
Tuy rằng Linh nói như vậy, Tiêu Tình vẫn là liên thanh cự tuyệt, hắn sẽ không tái bị lừa, phía trước đã muốn bị lừa gạt một lần, đây chính là thuốc Đông y! Không phải là đắng bình thường a!
Vì cái gì phải bày đặt không uống thuốc tây vừa phương tiện hiệu quả lại mau mà lại muốn dùng thuốc Đông y?
Đây không phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao! Nhưng dược là do bác sĩ gia đình kê a, bởi vì hắn trời sinh thân mình hư, không sinh bệnh thì khỏe như voi, vừa nhuốm bệnh thì phải dùng thuốc Đông y hảo hảo điều trị, thuốc tây căn bản là không có tác dụng.
Chính hắn không biết, chỉ ở trong lòng oán Linh, trách hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-tinh-my-thieu-nien/1318572/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.