"Chắc Thánh chủ đang muốn giữ nguyên xã hội loài người như vầy thôi mà."
Để xử lý vết thương cho hai tên bảo tiêu xui xẻo của Daniel, cả đám người không thể không tìm đến một quán rượu nghỉ chân ở gần đó dưới sự dẫn dắt của cha xứ Adway.
Quán rượu ở khu 96 hiển nhiên sẽ có những điểm khác biệt so với quán rượu trong nội thành, mấy tên còn ở trong này giữa lúc ban ngày ban mặt cũng chẳng đứng đắn mấy đâu. Nếu không phải vì có cha xứ Adway ở đây, đám công tử tiểu thư vừa tới đây chưa được năm phút đồng hồ là đã bị đám lang sói này hợp lực tấn công rồi.
"Đương nhiên là ta không hề theo cậu tới đây đâu nhé Leon." Daniel miễn cưỡng bình tĩnh lại, khôi phục dáng vẻ thận trọng và kiêu ngạo lúc trước, "Tôi vẫn luôn cảm thấy vô cùng hứng thú với khu Hạ thành nên chỉ muốn tìm cơ hội tới xem thử thôi."
"Vậy chắc đây cũng là hiệu ứng Thánh quang mà cậu đã mang đến đó, cha xứ Mitchell." Cha xứ Adway phụ Ian xử lý vết thương cho bảo tiêu, không nhịn được mà chê cười, "Sau khi cậu xuất hiện, mấy tiểu thư thiếu gia quý tộc xưa nay luôn xem thường khu dân nghèo này lại đột nhiên để bọn tôi ở trong lòng hết."
Leon nhướng mày lên, đang định mở miệng lại bị ánh mắt sắc bén của Ian ngăn cản.
"Ngài không thể vừa mong rằng tầng lớp thượng lưu sẽ nghe thấy âm thanh của chúng ta, nhưng khi bọn họ đi xuống khu này thì lại không cho bọn họ vào cửa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-quang/1356645/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.