Sa Tả nhìn Naga nặng nề ngã lên lớp đá lạnh như băng trên mặt đất, cả người giống như hoàn toàn mất đi sức lực.
Sa Tả chưa từng gặp qua tình huống này, cũng không nghĩ nó sẽ xảy ra, Naga giống như một sự hiện diện lớn mạnh không gì không làm được, thời gian ở cùng với Naga, cậu hoàn toàn không phải lo lắng có gặp nguy hiểm hay không, Naga đối với cậu mà nói là một sự chống đỡ mạnh mẽ.
Nhưng hiện tại, người này lại không chút dấu hiệu nào ngã xuống trước mặt cậu.
“Naga!”. Sa Tả bỏ mặc tất cả, vội vã nhào tới, lật lại Naga đang nằm sấp trên mặt đất, sau đó xốc cái mũ của hắn lên.
Hai mắt Naga nhắm nghiền, khóe miệng rỉ máu, điều này nói rõ thời điểm hắn ngã xuống hoàn toàn không có sức lực, tay Sa Tả run rẩy, nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng Naga: “Naga, anh làm sao vậy, anh nghe thấy tôi nói không!”.
Tiếng gió thổi vù vù xung quanh, Naga không có bất kỳ phản ứng nào, sắc mặt dần trở nên tái nhợt.
“Anh rốt cuộc làm sao vậy!”. Sa Tả vô cùng luống cuống, nếu là bị thương hay gì đó… thì cậu… ít nhất… cũng có một phương hướng, tình huống hiện tại khiến cậu thậm chí không dám tùy tiện di chuyển Naga.
Naga vẫn còn hít thở, rất đều đặn, nhịp tim cũng không có gì bất thường, Sa Tả cởi quần áo Naga rồi kiểm tra cơ thể hắn, cũng không có chỗ nào lạ. Cậu cẩn thận dùng tay sờ lên người Naga, xương cốt vẫn bình thường, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-lang-dao/1954182/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.