Hôm nay, thành bảo rất yên tĩnh, một ngày nữa chính là ngày cuồng hoan, tất cả lực lượng lao động đều đang bận rộn dưới tầng ngầm để chuẩn bị tế phẩm và “tiết mục” cho ngày cuồng hoan.
Những người được chọn ra từ đội hộ vệ và đội săn bắn đang đứng yên lặng ở sân đấu, đây chính là tụ điểm của ngày cuồng hoan, họ thậm chí có thể cảm giác được mặt đất dưới chân đang rung động, cũng có thể nghe được tiếng ầm vang truyền tới từ dưới địa tầng sâu thẳm.
Thứ âm thanh này khiến người ta phấn khích.
Bố La Đức nhìn đội ngũ trước mặt sẵn sàng xuất phát đến Tự Do thành, tất cả đều được trang bị đồ bảo hộ và vũ khí, mặc dù gã xem nhẹ người của Tự Do thành, nếu giao đấu chính diện thì thực lực của Tự Do thành không bằng bọn họ, nhưng muốn đánh giết trên lãnh địa của Tự Do thành thì lại là một chuyện khác.
Đội chiến đấu của Tự Do thành tựa như hang thỏ giảo hoạt, như chuột đào hang, như rệp ẩn nấp khắp nơi…
“Một người đàn bà…”, Bố La Đức giơ ngón trỏ lên, “Là nhiệm vụ lần này của chúng ta, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ quan trọng này”.
“Phải có chất lượng tốt”. Trong góc sân truyền tới một giọng nói già nua, Mogab đứng bên cạnh trụ đá đen ở sân đấu, bổ sung một câu, trên mặt mang theo bộ dáng tươi cười hưng phấn quỷ dị.
“Lúc bắt được người”, Bố La Đức giơ cánh lên qua đỉnh đầu rồi chợt hạ mạnh xuống, hô to một câu: “Tụi mày có thể sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-lang-dao/123296/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.