Thanh âm rất quen thuộc, quen thuộc đến nổi Diệp Từ nghĩ không ra là ai.
“Sao vậy? Vừa trò chuyện trong trò chơi xong nhanh như vậy đã quên mình? Xem ra, mình phải thường xuyên cùng cậu liên hệ.” Thanh âm đối phương mang cảm giác rất sáng sủa, nghe nghe cảm thấy như ánh nắng mặt trời đang chiếu thẳng vào mặt.
“Dịch Thương?” Do dự một hồi lâu, Diệp Từ mới nghi ngờ hỏi.
“Mình còn tưởng cậu không nhớ rõ mình.” Dịch Thương ha ha cười, thật giống trước kia, bây giờ cậu ấy vẫn chưa thay đổi.
Diệp Từ bỗng nhiên cảm thấy thời gian đang quay về quá khứ.
Tựa hồ, cô chưa từng trải qua mười năm kia, không hề làm những chuyện thương tổn bạn bè, càng không hề rời xa bọn họ lần nào. Bọn họ vẫn là như vậy đáng yêu.
“Ngày mai đi ra ăn bữa cơm đi.” Dịch Thương gặp Diệp Từ nửa ngày cũng không lên tiếng, liền nói thẳng hôm nay gọi điện thoại mục đích .
Diệp Từ giật mình, cô hình như nghĩ đến gì đó. Tại kiếp trước, giống như cũng là như vậy, có một ngày Dịch Thương gọi điện thoại cho cô, nói muốn đi ra ngoài ăn cơm, nhưng cô vì luyện cấp, cự tuyệt lời mời.
Kiếp này đây, cô nhất định sẽ không để chuyện ấy lặp lại.“Được, nơi nào?”
“A? Cậu đồng ý!” Đến phiên Dịch Thương ngạc nhiên .
“Sao? Rất kỳ quái?”
“Không phải, mình cảm thấy cậu cuồng luyện cấp như vậy, nếu kêu cậu đi ăn cậu nhất định sẽ không nguyện ý.” Bên kia điện thoại Dịch Thương bắt đầu bắt trảo tóc, cẩn thận nghĩ mình không đủ hiểu Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-gia-thien-ha/22478/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.