Diệp Từ nhìn người sói màu đen, nếu là trước kia Diệp Từ chắc chắn sẽ không để ý đến loại chuyện này. Khi ấy Diệp Từ luôn nghĩ chỉ cần việc không liên quan đến mình thì cô chẳng xen vào bao giờ.
Diệp Từ hiện tại đã không còn là Diệp Từ của ngày xưa nữa, nhìn người sói – mặc dù phía sau hắn có rất nhiều nhện khổng lồ, nhưng Diệp Từ vẫn rút cung ra tương trợ, cài tên vào cung, dứt khoát buông dây.
Tuy trước kia chưa từng chơi Thợ săn, nhưng dù gì cũng làm Pháp sư tận mười năm, công kích tầm xa đối với Diệp Từ cũng tương đối chuẩn xác. Một tên vừa ra lập tức trúng ngay mắt của con nhện gần người sói nhất, nó đau đến độ thét lên “Tê tê”, tám cái chân to đầy lông hướng về phía Diệp Từ mà chạy.
Hiển nhiên Diệp Từ không thể đứng một chỗ đợi nó ăn thịt.
Cô vừa bắn tên, vừa linh hoạt chạy trốn. Cân bằng của Tinh linh Thợ săn rất cao, lúc chạy trốn tính ưu việt của Cân bằng liền hiện ra triệt để.
Diệp Từ kéo con nhện vào rừng, lợi dụng quán tính để nhảy lên nhìn như mất đi sức hút của Trái đất, cô bay từ thân cây sang thân cây khác, khiến con nhện không có biện pháp đến gần.
Bắn chết một con, lại kéo con khác.
Công kích của cô vốn rất cao, nhờ dùng Mũi tên bằng đồng mà thương tổn tăng thêm không ít.
Nhện cấp 5 khá mạnh mẽ, nhưng do cô điều khiến thân thể nhảy lên cao thấp không đều, chẳng những khiến chúng không thể đến gần cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-gia-thien-ha/22469/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.