Edit: Trúc Giang 
Nguồn: banlong.us 
Sau đó hai người lại khôi phục lại trạng thái vừa rồi, cảnh giới tối cao - trầm mặc. Bọn họ vẫn duy trì tư thế lúc trước, lẳng lặng đứng trên chiến trường bừa bộn, Nếu như bây giờ trên chiến trường có những lá cờ bị bẻ gãy, mấy thi thể đang nằm, hoặc là mấy làn khói nhẹ đìu hiu, thì đã có chút hương vị anh hùng nhìn phương xa rồi. 
Nhưng thật đáng tiếc là, ở đây không có gì cả. Ánh nắng của vùng bỏ hoang bên ngoài Quán Quân Thành vẫn tươi sáng như cũ, cỏ xanh đầy sức sống, thậm chí lúc gió nhẹ thổi qua còn nghe được mùi cỏ xanh ngọt ngào, thỉnh thoảng còn có mấy con ong mật chăm chỉ bay đến bay lui. Cảnh sắc xung quanh thật sự quá đẹp, hoàn toàn không hề liên quan đến cái hương vị anh hùng gì đó, đồng thời còn làm người ta dễ dàng nhận ra hai người thanh niên kia đang ngẩn người xoắn xuýt. 
Được rồi, thật ra mọi thứ là do chúng ta nghĩ tào lao quá nhiều. 
Lưu Niên cứ đứng như vậy mà híp mắt nhìn phương xa, bên môi nở nụ cười nhàn nhạt, giống như nhìn gì đó đến ngẩn người. Bạch Mạch nhìn hắn một cái, sau đó nhìn theo tầm mắt của Lưu Niên, phía trước là mấy gốc cây rậm rạp, bên dưới còn có một cái hồ nước nhỏ, bên hồ còn có mấy bông hoa đang thi nhau khoe sắc trong ngày xuân về, nhưng cảnh sắc này lại thường được gặp rất nhiều trong Vận Mệnh, đúng là không có gì đáng xem. 
Bạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-gia-thien-ha/2117805/quyen-5-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.