Edit: An Hạ
Nguồn: banlong.us
Đến lượt Diệp Từ xem thường, không hiểu sao những người bên cạnh và Đàm Phá Lãng kêu gào thảm thiết. Đừng nói là họ đang ở trong đống người như vậy hét lên thì ai nghe được, mà có kêu kiểu đó không phải là chuyện Diệp Từ sẽ làm nha.
Diệp Từ nhìn thấy gân cổ lên mà la là một chuyện hao sức thế nào chứ. Nếu có sức ở đây kêu gào, chi bằng để cô chạy vài vòng 800m có phải hơn không.
Vì vậy Diệp Từ cúi đầu lẩm bẩm.
"Chị đương nhiên không biết vụ biểu diễn điện tử gì rồi, chị càng không phải là người ngoài hành tinh, chen vào chỗ đông người vậy xem gì chứ"
Cô lẩm bẩm dĩ nhiên Đàm Phá Lãng không thể nghe thấy, cho dù cậu nghe cũng sẽ không đồng tình. Cậu ban đầu chơi game chính là từ đây, Diệp Từ tuy không thích nhưng vẫn hiểu được sự say mê của Đàm Phá Lãng. Bên ngoài cô có oán giận nhưng cũng chỉ lầm bầm vài câu vậy thôi, chứ không muốn phản đối gì cả.
Cô biết được, một người yêu thích một thứ gì đó là chuyện vui vẻ thế nào, xúc động ra sao, cảm xúc không thể kiềm lại như nào...
Ở trong khu triển lãm đặt mười máy chuyên dụng. Chúng nó có tạo hình như một tàu bay, khiến những người ở trong đó có thể ngồi thoải mái. Xung quanh có một cửa để che lại người chơi, khiến họ có cảm giác như đang ở một nơi độc lập.
Mười máy này đều đang đầy, trên đó đều có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/liep-gia-thien-ha/2117779/quyen-4-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.